Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008

Nhớ và quên




Từ hồi sinh con thấy trí nhớ sút giảm theo tỉ lệ tuổi của con gái, trước đó mình có thể nhớ cả 1 trang A4 ghi các số điện thoại, có người mình chỉ nghe giọng nói chuyện qua điện thoại một lần lần sau gọi lại vẫn nhớ để gọi tên làm người ta ngạc nhiên. Bây giờ cái gì cần nhớ mà không ghi lại mấy hôm sau là quên tiệt, bữa trưứoc khoe với em gái là mở thẻ VCB ATM để chị em thanh toán cho nhau cho tiện, mình dùng được một thời gian, trả cái này, thanh toán cái kia, thế rồi 1 tuần không dùng đến lúc đi thanh toán đứng trưúơc cây ATM mà cứ ngẩn ngơ vì quên mất số PIN , hỏi có ai như mình không .

Trí nhớ thật kỳ lạ cái cần nhớ thì chẳng nhớ mà có nhứng chuyện mình muốn quên muốn delete ra khỏi đầu thì nó cứ hiện về dằn vặt mình, lắm lúc làm mình đau khổ phát điên. Giá như đầu mình là cái PC khi nào mình nhấn nút DEL tất cả nhứng hình ảnh, lời nói, những chuyện buồn sẽ đi vào sọt rác hết và chỉ có những niềm vui ở lại thôi nhỉ. Trong lúc chờ ngưừoi ta tìm cách cấy vào não cái con chip có thể giúp con người chỉ nhớ đến những niềm vui thì mình tự cất vào ô lãng quên những nỗi buồn vậy.

0 comments: